Tiếttrời mùa xuân ấm áp, ao sen trong hậu viện Tiền phủ, lá sen to xanh, xanh mướt.Lương đình cạnh ao sen, bên trong màn trướng bằng lụa trắng, mỏng nhẹ như khói,một nữ tử nửa nằm nửa ngồi, che đậy tinh mâu, vì muội muội bất bình mà che cămgiận quát, nhắc đi nhắc lại mãi một câu.
“Nhịtỷ, tỷ nói, hắn có đáng chết không hả?”
“Ân,đáng chết.” Tiền Ngân Ngân nỗ lực nâng mi mắt đang sụp xuống, lên tiếng.
“Hắndẫm nát mẫu đơn của ta, thế nhưng chẳng hề để ý, quả thực là mắt chó mù mà!”Vung băng phiến, Châu Châu lại mắng một câu.
“Ân,mắt chó mù.” Ngân Ngân đánh một cái ngáp, không quên gật đầu tán thành.
“Cái gìHồ thương? Cái gì doanh nhân? Nửa điểm cũng không biết hàng, chúng ta nên chuẩnbị bắt hắn bồi thường đi.” Châu Châu càng mắng càng hăng say, nhịn không đượccông kích thân nhân của mình.
“Chuyệnlàm ăn? Ta nghĩ rằng muội chỉ hiểu được hoa phổ, hoa dạo, hoa đào tạo thôi!”Ngoài sa trướng bỗng truyền đến một câu nói mát.
Chỉthấy gió xuân lùa qua, sa trướng tung bay, một đôi hài thêu hoa và nhạn bằngchỉ vàng từng bước bước vào lương đình, chủ nhân đôi hài thật sự là quốc sắcthiên hương, thần thái tao nhã, phía sau nàng còn có một đoàn tỳ nữ mang bánhvà trà.
“Đạitỷ!” Châu Châu không thuận thei, ảo não nhíu mi.
“Ta nóicái gì sai sao?” Tiền Kim Kim bước vào lương đình, ngồi trên đệm hoa mai, tayngọc mảnh khảnh nâng tách trà nóng, cười cười nhìn về phía Châu Châu.
Nàngthét lớn một tiếng, không hề trả lời.
“Thôi,vốn tưởng thử thời vận, nhìn muội có thể hay không chế ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khai-phu-quy/138771/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.