Mười bốn tuổi Khả Lạc chính là sinh hoạt tại một nơi bất hạnh trong những người bất hạnh như vậy.Khả Lạc bất hạnh chủ yếu là do cha mẹ hắn, người đã khiến hắn có cuộc sống thế này.Y năm nay thoạt nhìn hẳn là mới có ba mươi tuổi đầu, hình thể nhỏ gầy, luôn cúi đầu, ngẫu nhiên ngẩng đầu lên, cũng tổng làm cho người ta cảm thấy mặt y phi thường dơ bẩn, tựa hồ chưa từng có tẩy qua. Y rất ít nói chuyện, cho dù nói chuyện cũng luôn nhỏ giọng keo kiệt, mặc kệ là đối mặt với thê tử tính cách thô lỗ, hình thể cao to hơn mình, hay thậm chí là mắng chửi y vẫn cúi đầu tỏ vẻ thái độ phi thường hèn mọn. Tên của y là Phi Đặc.
Vì phụ thân mình không có một chút ít khí khái của một nam tử hán thực thụ, thành ra Khả Lạc hắn không thể nhịn nỗi chế nhạo trong lòng. Lòng tự trọng Khả Lạc kì cường vô cùng nên cũng bởi vậy mà hận thấu xương phụ thân Phi Đặc. Hắn phi thường chán ghét một gia đình không có một chút thân tình ấm áp như vậy, mỗi ngày sau khi cơm nước xong sẽ khoác áo cất bước ra ngoài, từ trời tối mịt mù cho đến khi trời sáng bình minh hắn mới về cái nơi được gọi là nhà của hắn mà ngủ nghỉ.