Khi đó……
Gặp phải hai đường lựa chọn, đều một mình Phi Đặc tự xếp thành một kết cuộc hoàn hảo.
“Khả Lạc, chúc ngươi cùng Sa Đặc hạnh phúc…….Vĩnh viễn yêu các ngươi, Phi Đặc.”
Sa Đặc nói đã phái người đi chung quanh tìm, nhưng là đều không tìm được bóng dáng Phi Đặc. Có lẽ y đã ra ngoại thành rồi.
Nhìn kia giấy viết thư phiếm phát ra mùi ngọt ngào, lần đầu tiên biết được nguyên lai ôn nhu cũng là một loại đau đớn.
Phi Đặc rời đi được hai năm thì mùa xuân năm ấy Tổng đốc cũng chết đi.
Trừ bỏ Sa Đặc, Côn Tháp và mình ra không ai biết sự thật Tổng đốc đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.
Sau đó là Sa Đặc thuận lý thành chương kế nhiệm chức Tổng đốc.
Ngay cả mình cũng thuận lợi kế nhiệm thống trị “Sắc Vi Viên”.
Khi biết được nguyên lai “Sắc Vi Viên” chân chính thống trị kỳ thật chính là Sa Đặc, Khả Lạc cũng không có ngạc nhiên gì mấy.
Sau đó ngày một ngày trôi quá.
Cùng Sa Đặc cùng một chỗ, nói chưa đủ là giả. Nói đã hoàn toàn thỏa mãn cũng là giả.
Qua nhiều năm về sau, mới hiểu được, trên thế gian này có một số việc mà con người, không phải nói quên là có thể quên được.
Thí dụ như, phụ thân, Phi Đặc, mỹ nhân kia đã đem mình một nam hài dẫn dắt thành một nam nhân chân chính.
Sa Đặc. Phi Đặc. Một người là thúc thúc. Một người là phụ thân.
Biết là không nên tham lam!
Nhưng là, ôm chặt lấy thân hình mềm mại của Sa Đặc, vì cái gì luôn phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-phu/90961/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.