“Mặc kệ giấy có làm được tốt đến cỡ nào, nguyên lai vẫn sẽ có ngày bị lửa thiêu.”
Than nhẹ một tiếng, “Phi Đặc” ngồi dậy. Tuy rằng hành động có chút khó khăn, nhưng là y vẫn duy trì tư thế lưng thẳng ngẩng đầu.
“Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi đem Phi Đặc giấu ở nơi nào ?”
Trừng mắt nhìn nam tử bộ dạng cực kỳ giống Phi Đặc, Khả Lạc khó khăn hỏi.
Cảm giác nùng tình mật ý [tình yêu mãnh liệt ngọt ngào tình nguyện] đột ngột bị một gáo nước lạnh tạt vào, thời gian dài như vậy cho tới bây giờ người cùng chính mình da thịt thân cận cư nhiên không phải Phi Đặc! [dốt >.<] “Chỉ số thông minh của ngươi thấp như vậy sao? Một chút cũng đoán không ra ta là ai?” Ngay cả một tia ôn nhu cuối cùng cũng biến mất, “Phi Đặc” cao ngạo trong ánh mắt tràn đầy lãnh đạm. “Ngươi là anh em của Phi Đặc?” “Ta là ca ca y. Sa Đặc.” Mang theo dáng vẻ lười biếng đem áo ngủ ở bên người khoát lên thân thể trần trụi của mình, Sa Đặc lạnh như băng trả lời. “Quên đi!– Ngươi muốn đi tìm Phi Đặc của người thì đi tìm đi. Y ở tầng dưới cùng trong căn phòng cuối dãy hành lang kia.” Nhìn Sa Đặc mặt không chút thay đổi mặc quần áo, Khả Lạc ngạc nhiên phát hiện chính mình trong lòng cư nhiên vẫn có chút nhốn nháo, nhìn Sa Đặc từng động tác khó khăn mà sợ run. “Ngươi còn chưa nói cho ta biết toàn bộ sự thật. Vì cái gì muốn gạt ta?” “Có biết sự thật hay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-phu/90958/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.