Cả căn phòng tối hẳn xuống, chỉ còn chút ánh sáng phát ra từ máy tính. Đang đọc đến đoạn gay cấn, máy tính của Ly Nguyệt lại sập nguồn, đen thùi lụi. Cả căn phong đen thui, giơ tay không thấy năm ngón. Còn gì để nói nữa cho một ngày xui xẻo đây! Đi ngủ! Nàng không tin đi ngủ rồi còn có chuyện xảy ra...! Và quả thật là... đã có chuyện xảy ra. Thử hỏi, khi tỉnh dậy, nhìn thấy mình đang ở một nơi xa lạ, thậm chí cơ thể còn bị teo nhỏ thành một đứa trẻ 9 tuổi thì bạn có vui nổi không? Với nàng, tất nhiên là... Không!!!
Nhìn căn phòng cổ trang xa lạ, nhìn đôi bàn tay nhỏ xíu, Ly Nguyệt chỉ có một ý nghĩ trong đầu, đó là xuyên không, nàng đã xuyên không, còn xuyên không đến nơi nào thì nàng chẳng biết. Oh my good! Thật không thể tin nổi! Thật không ngờ trên đời lại thật sự có xuyên không. Bỗng nhiên, một người đàn ông đẹp trai, tuấn tú xuất hiện trước mặt Ly Nguyệt và nói: “Xin chào, ngươi là Ly Nguyệt đúng không? Ta là Phụ thần của thế giới này. Rất vui được gặp mặt ngươi, Ly Nguyệt!Ta rất tiếc khi phải nói cho ngươi một sự thật”.