Nghe thấy có người nói, cả đám nhìn mà không hiểu ra sao nhìn thiếu nữ đi tới: “Đây là...?”
“Các vị sư huynh, muội chính là Tư Âm.”_ Bạch Thiển hành lễ bái lạy sư phụ.
“Tư Âm...? Chuyện này...”_ Chúng đệ tử nhao nhao nhìn nhau nghi hoặc.
Thiếu nữ này sao lại là Tư Âm? Đây là suy nghĩ chung trong lòng họ lúc này.
Bạch Thiển nói ra sự thật năm xưa: “Sư phụ, năm đó, là đồ nhi và Ly Nguyệt bày kế bỏ thuốc mê vào trong rượu của các sư huynh. Đến đêm liền đem tiên thể của sư phụ đi, rời khỏi Côn Luân Khư.”
“Cái gì?”_ Chúng đệ tử lại nhao nhao lên lần nữa, ngạc nhiên nhìn Bạch Thiển. Hóa ra bọn họ lúc đó không phải say xỉn mà là trúng thuốc mê à?
Bạch Thiển tiếp tục nói: “Những điều này, đồ nhi không nên giấu giếm sư phụ, nhưng vừa rồi Tử Lan sư huynh không hề nhắc đến chuyện này, ắt nghĩ cũng là vì bảo vệ cho đồ nhi.”
“Chuyện, chuyện này...”
Tử Lan bây giờ mới thực sự tin tưởng vị cô nương này chính là mười bảy sư đệ lúc trước: “Mười bảy! Mười bảy! Haiz..Thập sư huynh từng nói, Tư Âm và Ly Nguyệt cô nương vì trốn chúng ta mà mai danh ẩn tích, những năm nay các sư huynh chúng ta tìm khắp tứ hải bát hoang, đến khắp nơi tìm hai người nhưng đều không tìm được, nhưng lại không ngờ rằng, đệ lại.. vì trốn chúng ta mà cải trang thành nữ thần tiên.”
“Chuyện này...”_ Mọi người nhìn nhau.
Bạch Thiển nghe vậy trợn mắt không tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tam-sinh-tam-the-tinh-yeu-den-luc-nao-khong-hay/3171055/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.