Hôm nay thật xui xẻo mà! Đi làm thì bị chửi, đi xe thì bị quệt xe, về tới nhà thì lại bị mất chìa khóa mở cửa. Ly Nguyệt đen mặt nhìn trời. Đợi người ta làm chìa khóa mới cho mình xong thì trời cũng đã tối. Vì vậy, Ly Nguyệt quyết định ăn mì tôm cho nhanh. Ăn xong, nàng ngồi xem ti vi. Xem cảnh nghèo khổ của các gia đình hộ nghèo, Ly Nguyệt nhìn mà than:
“Siêng năng chăm chỉ với làm ăn,
Cơm áo gạo tiền quá khó khăn,
Vật giá leo thang, dân mệt mỏi,
Thị trường tuột dốc, chúng băn khoăn!
Năm qua Tết đến, càng lo lắng,
Tháng lại Xuân sang, mãi nhọc nhằn,
Xéo lắm con giun rồi cũng ngoẻo
Không sao chịu nỗi kiếp thằn lằn!”
Vừa than xong, ti vi liền đen ngỏm không thấy gì hết. Ly Nguyệt nhìn mà khóe miệng co giật vài cái. Hôm nay nàng rốt cuộc đã gặp vận cứt chó gì vậy?!... Haizz..
Ti vi hỏng, Ly Nguyệt quyết định mở máy tính ra đọc truyện. Tâm tình khó chịu, Ly Nguyệt mãi cũng không tìm thấy truyện hay để đọc, vì vậy nàng quyết định đọc lại “Tam sinh tam thế thập lí đào hoa”. Đối với truyện này, nàng thấy đọc mãi không chán, tính ra thì đây cũng là lần thứ 4 nàng đọc lại rồi. Dù vậy, truyện vẫn khiễn nàng phải nhiều lần sụt sùi rớt nước mắt. Trong tất cả, nàng thích nhất nhân vật Mặc Uyên, một nam phụ với tâm hồn cao cả, một vị anh hùng, sẵn sàng hủy diệt nguyên thần của mình để cứu tứ hải bát hoang, sẵn sàng từ bỏ tình yêu của mình để thành toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tam-sinh-tam-the-tinh-yeu-den-luc-nao-khong-hay/121818/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.