Bạn đang đọc truyện Đôi Mắt Cháy Bỏng của tác giả Khương Chi Ngư.
Năm lớp 12, Lương Tứ bỏ nhà ra đi rồi sống trong nhà của Thẩm Sơ Ý.
Một người là cậu ấm kiêu ngạo đến từ Bắc Kinh, còn một người là cô gái dịu dàng ở vùng sông nước Giang Nam, vốn hai người họ không hề có điểm chung nào cả.
Người lớn trong nhà dặn dò Thẩm Sơ Ý: “Cứ xem thằng bé như anh trai là được.”
Không lâu sau kỳ thi tuyển sinh đại học chính là sinh nhật của Thẩm Sơ Ý. Các bạn cùng lớp không hề thông báo mà đã thình lình mang bánh ngọt đến nhà để tặng cô một niềm vui bất ngờ.
Lương Tứ đút một tay vào túi, đi theo cô xuống lầu.
Một người bạn thân hóng hớt bảo: “Hai người đã ‘sống chung’ được mấy tháng rồi. Tớ còn tưởng hai người lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy rồi chứ.”
Thẩm Sơ Ý nhìn về phía Lương Tứ.
Thực ra, một phút trước khi bọn họ đến đây, anh vẫn còn đang hôn cô.
.
5 năm sau lại lần nữa gặp lại nhau.
Công trình kiến trúc mới ở thành phố Ninh thu hút sự chú ý của cả nước. Người thiết kế nó chính là Lương Tứ tuổi trẻ tài cao, gia thế hiển hách, thường xuyên xuất hiện trên các bản tin thời sự.
Mà bệnh viện thú y nơi Thẩm Sơ Ý làm việc lại vừa khéo nằm cạnh văn phòng kiến trúc của anh.
Vì vậy, điều này dẫn đến việc cô cũng cùng lên bản tin luôn.
Đám bạn cũ cùng nhau cảm khái: “Chắc là ông chủ lớn không còn nhớ tới mấy người bạn cấp ba như chúng ta đâu.”
“Dù sao thì cậu ấy cũng chả còn nhớ tớ nữa.”
“Còn cậu thì sao?” Bọn họ lại hỏi Thẩm Sơ Ý.
Cô đang định nói chuyện thì có cuộc gọi video tới.
Khuôn mặt tuấn tú của ông chủ lớn Lương Tứ xuất hiện trên màn hình: “Tan làm rồi, bà xã.”
Đám bạn cũ: ?
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Bể Tình hay Tình Yêu Mãnh Liệt.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.