Sự xuất hiện của Lương Tứ khiến bầu không khí vốn căng thẳng trên cầu thang lại càng trở nên sôi sục.
Hôm anh chuyển tới trường trung học thành phố Ninh, Lâm Du Du không đến trường, nghe bạn học kể lại, cô ta còn không tin cho tới khi được bạn thân cho xem ảnh.
Cô ta từng tới lớp 12/1 chặn đường anh không chỉ một lần nhưng chưa từng thành công một lần nào, nếu không phải là do anh không tới trường thì cũng là do bản thân anh chẳng buồn ngó ngàng tới cô ta.
Thế nhưng, độ khó cao như vậy lại mang tới sức hút khó lòng chối từ đối với Lâm Du Du.
“Lương Tứ.” Nụ cười vừa rồi biến mất lại nở trở lại trên môi Lâm Du Du, giọng điệu của cô ta cũng trở nên dịu dàng: “Hẹn gặp cậu khó thật đấy, tuần này là sinh nhật tôi, cậu có thể tới tham dự không?”
Lương Tứ rất tàn nhẫn: “Không thể.”
Lâm Du Du bị cự tuyệt cũng không giận, lại hỏi: “Vậy cậu có thể cho tôi xin WeChat của cậu không?”
Lương Tứ vẫn đáp: “Không thể.”
Lâm Du Du bị từ chối hai lần liên tiếp, nụ cười trở nên mất tự nhiên, cô ta cảm thấy mình bị mất mặt trước các chị em và bạn bè.
Lâm Du Du hỏi: “Không phải vừa rồi cậu nói là hãy hỏi thẳng cậu sao…”
Lương Tứ “ờ” một tiếng: “Nhưng tôi không hề nói là tôi sẽ cho.”
“...”
Quanh cầu thang lặng ngắt như tờ.
Lâm Du Du không thể đứng đây nổi nữa, trước khi bỏ đi, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mat-chay-bong/3469244/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.