Rõ ràng là cả Thẩm Sơ Ý lẫn bác sĩ Trần - người vừa trở về từ phòng cấp cứu ở bệnh viện - đều tỏ ra hết sức kinh ngạc khi căn phòng đã được cho thuê chỉ trong vòng vài tiếng đồng hồ.
Chỉ có bà cụ Thẩm cảm thấy năng lực của mình đã vượt xa chuyện bà cụ Trương phải rao cho thuê phòng suốt nửa tháng mới thành công, vậy nên bà cụ vô cùng hào hứng.
Giữa đất trời bao la, bà cụ Thẩm là người giỏi nhất, chẳng ai có thể ngăn cản được.
Đã hai tiếng trôi qua kể từ khi việc cho thuê phòng thành công. Thẩm Sơ Ý vẫn còn nhớ rõ tấm thẻ căn cước công dân kia.
Chàng trai trong ảnh căn cước công dân có phần ương ngạnh hơn, tóc cũng ngắn hơn một chút, để lộ vầng trán, ngoài mấy điểm đó ra thì hình ảnh giống hệt người thật.
Mười bảy tuổi, là người Bắc Kinh.
Thẩm Sơ Ý lại tự suy đoán rằng: Có thể anh được sinh ra ở đó nhưng lại sống ở thành phố Ninh.
Ngoại trừ chuyện chạm mặt vào tối hôm nay, hình như Lương Tứ có vẻ rất lễ phép, ngay cả một người vẫn luôn nghiêm khắc như Trần Mẫn cũng tỏ thái độ mềm mỏng hơn nhiều.
Tất nhiên ngoại hình của Lương Tứ cũng đã chiếm phần lớn nguyên do.
Chẳng có ai chán ghét một người vừa đẹp trai vừa nói năng lịch sự cả.
Trần Mẫn trở về lúc tám giờ tối. Sau khi trở về, việc đầu tiên bà làm chính là giục Thẩm Sơ Ý lên phòng đọc sách, cho dù đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mat-chay-bong/3469241/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.