Những thương tổn lúc thanh xuân, chỉ sợ đối với một người sẽ là nhớ mãi không quên. Người đã trưởng thành, tự nhiên luyện được một thân mình đồng da sắt, cái gì phát sinh cũng có thể đảm đương, gặp chuyện buồn còn không có giá trị bằng vết muỗi đốt.
Lẽ nào, cũng chỉ bởi vì mình là một người đồng tính luyến ái, cho nên ở phương diện tâm lý sẽ đa sầu đa cảm hơn người bình thường hay sao? U buồn cũng không xấu, thế nhưng, thái quá sẽ không tốt. Y tuy rằng thích nam nhân, nhưng mà nếu thấy nam nhân giơ lan hoa chỉ với mình thì lại bỏ trốn. Như vậy, theo tâm lý học phân tích, còn hơn cả đồng tính luyến ái bình thường, chỉ sợ rằng thật đúng là đồng tính luyến ái hết thuốc chữa.
Buổi sáng, thông thường lại bắt đầu từ lúc chạng vạng tối, đây chính là cuộc sống thường ngày của cậu. Nếu như, có thể cầm lòng sống cuộc sống yên bình giản dị này, cam nguyện cả đời cứ như vậy bình thường mà qua đi. Nhưng cớ sao lại cho cậu gặp lại người đó? Hắn nói hắn giờ đây cũng thích đàn ông, hắn muốn cậu quay lại bên hắn, nhưng cậu sợ hãi bản thân bị hắn lừa dối, nên dứt khoát bỏ trốn khỏi hắn, bởi cậu vẫn chưa quên ánh mắt chán ghét của hắn lúc đó.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.