“Ô oa… Chủ nhật nằm ở trên giường phơi nắng cảm giác thật là thoải mái a… Em thật muốn đi du lịch, em thật muốn nằm tắm nắng, em còn muốn ngắm mấy anh đẹp trai …”
Cửa bị đá mở tung ra, Tiêu Thạch mặt lạnh thò đầu vào.
“Nếu tỉnh thì rời giường, rửa mặt, đi ăn, không nên mơ mộng hão huyền.”
“Anh thật sự rất giống cha em.” Hoa Vi Vi xụ mặt.
“Nếu như anh thật là cha em, thấy em gần sáng mới chịu về, sẽ chặt chân em.” Tiêu Thạch khó chịu, đưa cho cô một đĩa trứng chần.
“Con cái lớn rồi, cũng phải có thú vui riêng chứ.” Hoa Vi Vi huơ tay phản đối.
“Tiểu thư, em cùng người khác “lêu lổng” về khuya như thế, còn nói chỉ là 『 tiêu khiển 』sao hả?”
“Cái gì “lêu lổng”, tụi em là đàng hoàng hẹn hò nha.”
“Đúng vậy a, hẹn hò với một lão gia hơn em hai mươi tuổi sao.”
“Cái gì lão gia, người ta mới tuổi trung niên thôi nha. Là đang tuổi thành công sáng chói như mặt trời, nhiệt tình vô cùng.” Hoa Vi Vi tiến đến bên cạnh y, ” Ủa, anh cũng thấy sao?”
Cô vốn định tối nay mới nói cho y hay .
“Trưa hôm bữa, anh còn thấy hai cái mặt trời, một ở trên cao còn một là cái bụng bia.”
“Anh sao lại thẳng thừng vậy hả? Hiện tại là thời đại nào rồi, hình dáng bên ngoài đâu có còn quan trọng chứ… Quan trọng nhất là tiền… Không, là nội tâm đẹp đẽ.” Hoa Vi Vi dõng dạc.
“Vi Vi, em yêu ai anh cũng không phản đối, thế nhưng, cùng một người lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-sao-bang-ngan-tich-he-liet-chi-nhi-luu-tinh-tu/59910/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.