Xử lý xong chuyện hậu sự của mẹ cậu cũng mất gần như một tuần.
Di thể quyết định hoả táng, ở nhà tang lễ chung cử hành một nghi thức cáo biệt giản đơn, rồi đưa vào buồng thiêu. Người dự chỉ có ba: Tiêu Thạch, Cảnh Thần Chi cùng Hoa Vi Vi.
Y cũng không có báo cho những người khác, cũng không có ai để mà báo.
Cô đơn từ nhỏ, giờ đây cũng chỉ là cô đơn.
Sau vài giờ, liền có một hũ cốt nho nhỏ, để Tiêu Thạch cầm trên tay.
Vuốt đường viền cứng rắn của hũ tro, y không khỏi cảm khái thật nhiều.
“Anh giờ định làm gì?” Toàn thân mặc đồ đen, Hoa Vi Vi còn mang kính râm, thoạt nhìn thật giống phu nhân nhà giàu.
“Anh định mang tro về quê nhà mà rải, bà vì mê cờ bạc mà suốt đời lưu lạc, anh chỉ mong sau này bà có thể bình yên nghỉ ngơi.” Tiêu Thạch nói.
“Anh sẽ đi đâu?”
“Anh không biết.” Tiêu Thạch cười khổ, “có thể về quê, hoặc là sẽ tới chỗ khác sống, hay là…”
“Em không cần biết hay là hoặc là cái gì hết, anh nhất định phải trở về đây, nếu như anh chuyển chỗ ở, em sẽ không gặp được anh nữa, em sẽ nhớ anh .” Hoa Vi Vi ôm chặt lấy cánh tay y, thật tình lo sợ rằng nếu buông ra y sẽ biến mất.
“Có lẽ không…” Tiêu Thạch dịu dàng vuốt tóc cô.
Tuy rằng T thị có người y yêu, cũng có người rất yêu y, thế nhưng… Y hẳn là sẽ không muốn quay lại đây nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-sao-bang-ngan-tich-he-liet-chi-nhi-luu-tinh-tu/2126416/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.