Ánh mắt kia vô cùng lợi hại, chỉ nhìn mà không nói làm cho y như đi dây trên lửa.
Chịu đựng ánh mắt mãnh liệt như muốn bóc trần linh hồn, tư vị này thực sự không dễ chịu, mồ hôi từng giọt lạnh lẽo từ lưng Tiêu Thạch chảy ra.
Khi đó chính mình, có dùng loại ánh mắt bất cần trời đất này mà quan sát hắn hay không? Mới nghĩ tới đây, ngực không tránh khỏi mơ hồ nhói đau.
“Cảnh tiên sinh, nước đá của ngài.”
Đi từng bước một đến bên cái người trong miệng Vi Vi bảo là “ông chủ thiên hạ vô địch vũ trụ sét đánh siêu cấp dễ nhìn”, Tiêu Thạch phát giác hai chân của chính mình bỗng nhiên run lên.
“Từ nhà bếp đến quầy bar cũng chỉ non mười thước, cậu chỉ là đi lấy nước đá, lại tốn mất mười phút. Xin hỏi, cậu chính xác là con rùa hay sao?”
Nam nhân thanh âm trầm thấp hữu lực, nghiêm khắc bất dung tình.
“Xin lỗi, ông chủ, lần sau tôi sẽ sửa đổi.” Tiêu Thạch rũ mắt.
Trong tầm mắt y, là một đôi giày da I-ta-li-a thủ công cao cấp sáng loáng, không cần nhìn cũng biết nam nhân này đang mặc một kiện áo khoác cổ dựng mà hắn rất ưa thích kia, mà bên trong sẽ là âu phục cao cấp ôm sát tôn lên vóc người hoàn mỹ, caravat POLO thẫm màu bóng mượt, cùng kiểu tóc được cắt tỉa tỉ mỉ, chỗ nào cũng biểu hiện ra rằng hắn là phần tử tinh anh trong xã hội, thuộc tầng lớp cao quý nhất.
Nghe nói “Lưu Tinh Tự” chỉ là do hắn rảnh rỗi nên làm thử, ở trong khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-sao-bang-ngan-tich-he-liet-chi-nhi-luu-tinh-tu/59900/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.