4 năm – Thẩm Hoài Ngôn nghĩ mình đã cố gắng quên Lục Trầm nhưng anh không thể, gương mặt kia rõ ràng là thứ duy nhất có thể động viên bản thân anh, nó giống như thuốc giải trong suốt bốn năm qua mỗi khi những cơn đau kéo đến, khi ác mộng làm anh tỉnh giấc. 4 năm trước anh yêu hắn say đắm, vì hắn anh sắn sàng đánh đổi tất cả thậm chí là chống lại cả gia đình. Nhưng đổi lại hắn cho anh chỉ là sự tàn nhẫn , tổn thương .
Trở về nước gặp lại Lục trầm , anh như ngừng hô hấp.... Đối với con người này anh vừa hận lại vừa yêu. Hận bao nhiêu cũng vì yêu say đắm bấy nhiêu. Nỗi đau mà hắn gây ra cho anh thực sự là quá lớn. Liệu 4 năm quay trở lại, nhân duyên chỉ là lướt qua nhau hay sẽ là một cuộc hộ ngộ mới ? Hành hạ lẫn nhau để làm gì trong khi trong lòng vẫn có nhau ?
Hiểu lầm năm xưa liệu có được hoá giải để họ có thể xoá mờ khoảng cách ? Mời quý độc giả đón đọc !
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.