🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trên đường phố không người, tiếng giày da bước đi nghe vô cùng quỷ dị.

Trước đây Thẩm Hoài Ngôn đã từng nghe qua một câu chuyện, rằng có con Sói lớn nọ chạy đến cửa nhà của Thỏ trắng nhỏ hát: “Thỏ trắng ngoan ngoãn bé nhỏ ơi, mở cửa ra một chút đi nào.”

Hiện tại, người kêu Thỏ trắng nhỏ mở cửa ra lại là anh.

Sắp đến nửa đêm, anh giống như phát điên dùng sức lực rất lớn mà đập vào cửa sắt. Cánh cửa bị đập phát ra tiếng vang loảng xoảng. Lòng anh tràn đầy ý muốn trả thù, Lục Trầm có sợ hay không, sợ rồi sẽ có biểu cảm như thế nào, sẽ gặp anh sao? Sẽ khóc chứ?

Có nhớ anh không?

Nghĩ đến Lục Trầm khóc, lực tay từ từ yếu đi, âm thanh dần biến đổi, giống như đang sờ vậy, vuốt ve, nghe sàn sạt.

Cánh cửa kia rất bẩn, dù trên tay hay trên quần áo anh đều bị bụi dính vào. Thẩm Hoài Ngôn nhẹ giọng gọi với vào trong, là anh đây, Lục Trầm. Âm thanh khàn khàn phát ra làm bản thân anh giật mình.

Qua gần nửa tiếng cửa mới bật ra, một cánh tay gầy gò trắng nõn đỡ lấy chân cửa, chậm rãi đẩy qua.

Đẩy đến phân nửa là chỗ Thẩm Hoài Ngôn đang đứng thì lại bất động, một tay cậu không đẩy cửa nổi mà phải dùng cả hai tay mới đẩy nó qua được.

Lục Trầm mặc quần áo ngủ, nguyên vẹn đứng trước mặt anh.

Thẩm Hoài Ngôn đoán không sai, cậu khóc rồi, vành mắt hồng thấu, ngay cả giữa chân mày cũng đỏ. Cậu không nói gì, bên chân có một cây gậy sắt,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-luc-tram-chu/96115/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cửu Lục Trầm Chu
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.