*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Hoài Ngôn dừng xe ở chỗ mà Chu Nhâm đến lúc sáng, để tránh bị phát hiện nên anh đã đậu ở chỗ xa hơn một tý. Sau khi xác nhận là Lục Trầm sẽ chỉ nhìn qua phía này một cái đã thấy ngay anh thì mới hạ một kính xuống, tắt máy nhìn cậu.
Đến tám giờ Lục Trầm mới bắt đầu thu dọn những lọ hoa đặt ở trước cửa.
Ngoài ra còn rất nhiều giỏ hoa to và nhỏ nữa, thậm chí có cả bồn hoa cao bằng nửa người cậu, Thẩm Hoài Ngôn nhìn thấy cậu cố hết sức mang nó vào tiệm thì bỗng nhiên có cảm giác rất khó chịu.
Trước đây cậu đi siêu thị mua thùng sữa bò cũng phải làm nũng nhờ anh giúp, anh chỉ hận không thể ôm cả người Lục Trầm vào lòng, sao có thể để cho cậu di chuyển mấy thứ đồ vật nặng như thế này được chứ.
Lúc anh rời đi đã đưa cho Lục Trầm một số tiền không nhỏ, huống hồ… không phải khi đó Lục Trầm đã sớm chung sống với người khác sao, tại sao bây giờ lại thành như thế này.
Lẽ nào cũng giống như mình, bị bỏ sao?
Sau khi dọn xong, vừa lúc Lục Trầm muốn trở vào nghỉ ngơi liền có người dừng xe lại đưa một phần cơm cho cậu.
Đến tận giờ này mới ăn cơm? Thẩm Hoài Ngôn tức đến cả phổi cũng đau.
Chỉ thấy Lục Trầm sau khi nhận lấy thì cười cười quơ quơ tay làm kí hiệu gì đó với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-luc-tram-chu/96114/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.