Cầm Nhạc Vũ cũng không cảm thấy bất ngờ với chuyện Thẩm Hoài Ngôn tìm mình.
Chỉ là thời gian anh tìm đến nhanh hơn cô dự tính một chút.
Mấy ngày không thấy, người đàn ông trước mắt vẫn một thân quần áo chỉnh tề, chỉ có khuôn mặt thoạt nhìn đầy vẻ mỏi mệt. So với ngày anh không mời mà tới đó, nhìn thoáng qua quả thật là khác nhau rất nhiều.
Bên trong tiệm cà phê được bày trí tinh tế với tiếng nhạc dịu nhẹ. Hai người một câu cũng không nói, dùng ánh mắt đấu nhau. Tuy nhìn không ra biểu cảm của Thẩm Hoài Ngôn nhưng có thể thấy trong mắt của anh đều là địch ý.
Cầm Nhạc Vũ rất nhanh liền đã từ giữa trận.
Cô bất động nhìn ly cà phê truớc mặt, mỉm cười giữ khoảng cách với Thẩm Hoài Ngôn. Tự nghĩ là tốt bụng mà nhắc nhở anh: “Thẩm tiên sinh nếu muốn tìm ra câu trả lời ở chỗ tôi, sợ là không có kết quả gì đâu.”
Thẩm Hoài Ngôn khoanh hai tay đặt trên bụng, sau một lúc, bộ dáng mười phần thích ý: “Không thử xem thì làm sao biết được chứ.”
“Tùy anh thôi.”
Thẩm Hoài Ngôn cười, hỏi: “Cầm tiểu thư không uống cà phê, là sợ tôi bỏ độc vào sao?”
“Tôi không uống những thứ này.”
Thẩm Hoài Ngôn cười cười lắc đầu, kéo ly cà phê trước mặt về phía mình, bỏ thêm một chút sữa và đường, ưu nhã khuấy nhẹ.
“Cầm tiểu thư, tôi là người làm kinh doanh” Thẩm Hoài Ngôn dù bận vẫn ung dung, lúc này phát huy đầy đủ bản chất của một người kinh doanh, “Theo đuổi lợi ích tốt nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-luc-tram-chu/96120/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.