Anh sinh ra đã đẹp trai anh tuấn, tuy không đánh võ giỏi trận nào cũng thắng như các nam chính trong truyện khác, nhưng ít nhất cũng đủ để ta hiểu được Lăng Siêu là một người tài ba. Còn cô, chỉ là một cô gái bình thường trên cả mức bình thường. Ai cũng bảo cô ngu ngốc, chuyện gì cũng chẳng biết làm. Nhưng trong mắt anh, anh thấy cô hơi ngố ngố đáng yêu ấy chứ. Anh thích là được, cần gì những người khác dòm ngó.
Ngày đầu tiên họ yêu nhau là vào một trời mưa tầm tã. Cô là anh phải đội dầm trời mưa ra đón cô từ xe buýt, vì cô trót để quên ví tiền. Cô hay ăn, ăn rất nhiều, lại dễ thương yêu đời, anh thấy cô vô cùng linh hoạt. Có những lúc cô đứng yên ở một góc, bật nhạc lên và nhảy. Tuy cô hay mang đến cho anh nhiều rắc rối không đâu vào với đâu, nhưng ở bên cạnh cô, anh thấy vui vẻ hơn hẳn.
Anh thích tính cách bướng bỉnh như đứa trẻ cứng đầu của cô. Thích cái cách cô xị mặt, hai bờ má phồng phồng lên vô cùng đáng yêu. Em biết không? Trái đất luôn quay xung quanh mặt trời. Em là mặt trời, còn anh là trái đất, anh sẽ bảo vệ, che chở cho em…