Lúc Lăng Siêu ngắt điện thoại, vẻ mặt hắn có chút không vui.
Tiêu Thỏ dĩ nhiên là nhận ra, liền thuận miệng hỏi. "Sao thế?"
"Anh phải ra ngoài đón một người."
"À há." Tiêu Thỏ ậm ừ cho qua không coi là quan trọng, liền quay lạingồi xem TV tiếp. Một lúc sau, nàng phát hiện Lăng Siêu vẫn chưa đứnglên mà vẫn ngồi trên ghế nhìn mình chằm chằm. "Còn có việc gì sao?" Nàng hỏi.
"Em không hỏi anh phải đón ai sao?" Hắn hỏi ngược lại.
Tiêu Thỏ ngẩn người. "Ừh thế anh đi đón ai?"
"Không nói cho em!"
"......" Tiêu Thỏ không biết nói gì. Tên này đúng là trêu chọc nàngquen thói, không cho hắn ta biết tay thì hắn sẽ tiếp tục càng ngày cànglấn tới coi mình không ra gì! Nghĩ thế, nàng thuận tay cầm cái đệm trênghế lên đập cho hắn mấy phát, miệng liên tục mắng. "Đồ vô duyên! Đồ đáng ghét!"
Bị đập như thế Lăng Siêu cũng không hề tức giận, lại còn cười cười vô cùng khoái trá. "Em nóng ruột muốn biết anh đi đón ai đến thế kia à?"
Thật đúng là một kẻ nói ngang ba làng không lại (1),Tiêu Thỏ không thèm nói nữa, chỉ lườm hắn một cái.
"Em đã muốn biết đến thế thì anh đành mang em đi theo vậy?"
"......"
"Không cần xấu hổ ngượng ngùng thế."
Thế là, Thỏ Thỏ đáng thương của chúng ta đành chịu thua dưới lối suy nghĩ và hành động vô cùng ngang ngạnh của kẻ nào đó.
Cùng lúc ấy, ở cửa một quán cà phê nọ trong thành phố, Diệp Tình đang sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925770/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.