Cho tới giờ Tiêu Thỏ chưa bao giờ ngủ thoải mái như vậy. Mãi tới khiđồng hồ báo thức đầu giường vang lên, nàng thật sự vô cùng miễn cưỡng mà vươn tay định tắt. Kết quả là đồng hồ báo thức thì chả thấy đâu, tronglúc mơ màng chỉ thấy tay mình chạm phải một cái gì đó tròn tròn, to to,cưng cứng mà lại phủ một lớp lông mịn mịn mềm mềm.
Hở, cái gì thế này?
Nàng chậm rãi nhắm mắt lại như cũ, sờ sờ, túm túm, rồi còn hung hăng thử giật giật vài ba cái. Kết quả là...
"Bà xã, em đừng có giật tóc anh nữa được không?"
Một âm thanh đầy u oán vang lên, lập tức Thỏ Thỏ cứng đờ tay chân.Một lát sau, nàng thu hết can đảm mở mắt ra, vừa nhìn thấy cảnh trướcmắt, lập tức không nhịn nổi chớp mắt lia lịa tưởng mình nhầm...
Những lúc như thế này, nếu cứ chiếu theo đúng mô típ tiểu thuyết ngôn tình, thì sự việc sẽ phát triển thế nào nhỉ?
Nữ diễn viên đang nằm trên giường sẽ nhanh chóng lùi vào góc giường,hai tay ôm chăn che kín ngực, vừa thẹn thùng vừa giận dữ thốt. "Anh...sao anh lại ở trên giường tôi?"
Nam diễn viên thì sẽ chậm rãi nở nụ cười gian xảo. "Em chắc đây là giường em sao?"
Nữ diễn viên sẽ đỏ mặt tía tai hét. "Anh... anh là đồ lưu manh!"
Nam diễn viên sẽ dí cái bản mặt vô lại của mình lại gần cô. « Chính xác, anh đang muốn lưu manh em đây! »
Tình tiết tiếp theo xin mời độc giả tự mình tưởng tượng tiếp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925790/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.