Lúc Tiêu Thỏ và Lăng Siêu vội vội vàng vàng chạy tới bệnh viện, đậpvào mắt là cảnh Đổng Đông Đông sụt sùi khóc, mắt đỏ hoe đứng ngoài cửaphòng chụp Xquang, Bát Giới đứng bên khe khẽ an ủi.
Tiêu Thỏ căng thẳng trong lòng, vội vã chạy qua xem sao. "Đông Đông, xảy ra chuyện gì thế? Ngộ Không ra sao rồi?"
Thấy là Tiêu Thỏ, Đổng Đông Đông liền ôm chầm lấy nàng khóc òa lên,miệng không ngớt nói. "Đều là tại ta hết, tại ta hại Ngộ Không..."
Tiêu Thỏ càng nghe càng sốt ruột. "Đông Đông, trước tiên nín đã nào, rốt cuộc là có chuyện gì, từ từ nói ta nghe coi."
Được Tiêu Thỏ vỗ về an ủi, Đông Đông mới kể lại từ đầu tới cuốichuyện xảy ra, tuy nàng nói hơi đứt quãng nhưng Tiêu Thỏ đại khái vẫnhiểu được chuyện tình.
Té ra là tối hôm nay Đông Đông với Ngộ Không cũng ra ngoài hẹn hò dịp Giáng Sinh, chỉ vì chuyện chỗ ngồi trong nhà hàng mà cãi vã với một đôi tình lữ khác. Ai ngờ đôi kia lại gọi điện thoại gọi một đám người tớigiúp đỡ, lại còn đem Ngộ Không đánh cho phải nhập viện.
Đổng Đông Đông kể xong, tiếp tục ôm Tiêu Thỏ tự trách bản thân. "Đềulà tại ta, nếu không phải ta cứ nhất định cãi nhau với cô ả kia, NgộKhông cũng sẽ không có chuyện gì..."
"Thật quá đáng mà!" Tiêu Thỏ quả thật giận hết chịu nổi. "Sao lại có loại người hỗn đản như thế? Sao mi không báo cảnh sát?"
"Báo cảnh sát thì có lợi cái rắm chó ấy!" Bát Giới đứng một bên nhịnkhông nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925751/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.