Có lẽ là do ảnh hưởng của đêm hội lửa trại ấy, nửa cuối của kỳ tậpquân sự bỗng trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Tuy là vẫn có những bạnkhông đứng nghiêm nổi, có những bạn bước đều không xong, lại có bạnkhông chạy nổi mấy vòng quanh sân, nhưng trong lòng các bạn sinh viên ai nấy đều không còn ôm oán hận như trước. Thậm chí đối mặt với vị quảngiáo họ Dương đầy nghiêm khắc, trong đầu mọi người đều chỉ nhớ tới lúcanh ta hát bài gì đó ngang phè như vịt bầu.
Có đôi khi, làm việc gì cũng phải dựa vào cảm xúc mới làm được. Trong lòng vui vẻ, có khổ có mệt mấy đi nữa cùng lắm cũng chỉ là một chúttrải qua nhỏ nhoi.
Chớp mắt một cái, kỳ huấn luyện quân sự cuối cùng cũng kết thúc.
Trên đời vốn có một từ: Kỳ Tích. Khi đến doanh trại lần đầu tiên, đám sinh viên kia ai nấy đều vô cùng bất mãn khó chịu, ấy vậy mà lúc rời đi mọi người đều lưu luyến khó rời, thậm chí có mấy cô bé nữ sinh ôm chặtlấy các anh quản giáo, sống chết không buông, miệng không ngớt kêu không muốn về nhà.
Quản giáo Dương giờ lại khôi phục lại vẻ mặt baby bầu bĩnh, vừa đỏbừng hai má vừa cố gắng gỡ tay áo mình ra khỏi mấy ngón tay đám nữ sinh. Có điều, ai cũng thấy được trên mặt anh có không ít lưu luyến, tròngmắt cũng đỏ ửng lên buồn bã.
Quản giáo Lâm của đội Bốn thì đã sớm khóc lu loa rầm rĩ. Hãy tưởngtượng mà xem, một người đàn ông cường tráng cao một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925794/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.