Hôm sau, Tiêu Thỏ còn đang ngủ bù trong phòng ký túc, bỗng bị đánhthức bởi tiếng chuông điện thoại. Y tá trưởng Đỗ Hồng Mai gọi tới, giọng nói vô cùng nghiêm trọng. "Y tá Tiêu, mời cô tới phòng làm việc của tôi ngay lập tức, nhanh lên!"
Gọi gấp gáp thế không biết là có việc gì nhỉ? Tiêu Thỏ ba chân bốncẳng vội vàng mặc quần áo chỉnh tề chạy ra khỏi phòng mình. Lúc tới nơi, nàng chỉ thấy bên trong ngoài y tá trưởng còn có một cặp vợ chồng tầmtuổi trung niên đang đùng đùng giận dữ, vẻ mặt vô cùng cáu kỉnh. Vừanhìn thấy Tiêu Thỏ, sắc mặt họ càng thêm tức tối.
Tiêu Thỏ vừa bước vào phòng, Bạch Tố ngay sau đó cũng tới nơi, xem ra chắc cũng bị y tá trưởng gọi tới.
Thấy hai người đã đến, Đỗ Hồng Mai phủ đầu bằng tiếng quát. "Hai cô, chuyện gì thế này hả?"
"Sao thế ạ?" Tiêu Thỏ thật chẳng hiểu gì cả, không biết mình làm saichuyện gì khiến Đỗ Hồng Mai nổi giận như thế. Bạch Tố thì chỉ đứng cạnhlặng im.
"Hai vị này là người nhà của Phương lão thái thái ở phòng 213. Sángsớm hôm nay hai vị tới thăm lão thái thái phát hiện ra trên giường củabà ấy đều là chất thải. Hỏi lão thái thái xem có chuyện gì thì bà ấy nói lúc hơn hai giờ tối quá có ấn chuông gọi y tá, nhưng không thấy ai tớicả. Tối qua là hai cô trực đêm, vậy hai cô giải thích cho tôi xem tạisao không có ai tới giúp lão thái thái như thế?"
Tối hôm qua? Tiêu Thỏ quả là nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925810/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.