Bạn đang đọc truyện Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương của tác giả Tạm Được Thôi. Tôi hoang mang, đầu óc chậm rì chưa kịp hiểu chuyện gì, thì nghe thấy tiếng Chu Vấn Độ như không nhịn được cười, căng da đầu làm bộ làm tịch với Trần Dật: “Hả? Anh yêu, anh muốn ăn sủi cảo nhân gì vậy?”
Trần Dật sống không còn gì luyến tiếc, giơ tay chào Chu Vấn Độ: “Em chào thầy.”
Chu Vấn Độ mỉm cười đáp lại, lời nói đầy thâm ý: “Chị gái cậu thú vị giống như cậu miêu tả.”
Vẻ mặt của tôi như bị nứt ra từng mảnh, tựa như nghe thấy chú đại bi văng vẳng bên tai.
Lần cuối cùng tôi xấu hổ như vậy trước mặt Chu Vấn Độ vẫn là lần trước.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Hạnh Phúc Nào Cho Em hay Cuồng Phi Sủng Vương.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.