Edit: Thanh Y Dao
Beta: Maria, Sherlyn
–
Theo lý mà nói thì Chu Vấn Độ không có Wechat của Dương Đình Đình, nhưng anh ấy lại biết bình luận kia của tôi, còn nói bóng nói gió hỏi tôi định bao giờ kết hôn, còn chuẩn bị cả quà tặng bố mẹ tôi, cho tôi xem rồi hỏi tôi có đủ không.
“Anh gấp quá.”
Chu Vấn Độ mang những thứ đó để vào trong cốp xe, đặt balo đựng mèo lên ghế sau, cũng không phủ nhận lời tôi nói, mở cửa ghế sau, đứng dựa vào cửa nói với tôi: “Nếu em đợi bốn năm thì em cũng sẽ sốt ruột thôi.”
Bốn năm gì cơ?
Tôi ngây ra, nhưng hỏi thế nào anh ấy cũng không nói.
Rõ ràng là bố mẹ tôi rất thích anh ấy, sau ba ngày nghỉ Tết Trung Thu, mẹ tôi đã xem anh ấy như con ruột, còn bố tôi thì mỉm cười uống trà anh ấy mua, dặn dò anh ấy phải đối xử tốt với tôi.
Mèo con ở trong phòng tuần tra lãnh địa, mẹ tôi kéo tôi sang một bên nói chuyện: “Khi nào về ăn Tết nhất định phải đi tạ ơn ông bà tổ tiên.”
“Sao vậy mẹ?”
Mẹ vỗ lên mu bàn tay tôi: “Lúc Thanh minh mẹ còn cầu các cụ tìm đối tượng cho con, con không biết mẹ sắp sầu chết vì lo lắng, con cũng…”
Tôi vội ngắt lời mẹ tôi để mẹ khỏi lặp đi lặp lại những lời đã nói mấy năm qua, hỏi mẹ ăn cái gì, mẹ vỗ một cái lên tay tôi, đến phòng khách hỏi Chu Vấn Độ: “Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhuc-den-may-cung-phai-yeu-duong/2445169/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.