Edit: Thanh Y Dao
Beta: Maria, Sherlyn
–
Chu Vấn Độ là người tôi thầm yêu, nhưng kể từ sau khi xảy ra chuyện đó, tôi thề không bao giờ xuất hiện trước mặt anh ấy nữa, từ nay về sau nhìn thấy anh ấy sẽ đi đường vòng, kiên quyết không xuất hiện cùng khung hình với anh ấy.
Còn nguyên nhân tại sao thì tôi không muốn nói lắm.
Nhưng hiển nhiên việc tôi và anh ấy cùng nhau xuất hiện đã đánh thức ký ức của những người khác.
Rượu quá ba tuần, có người đã quá chén, cười toe toét chỉ vào tôi và nói với Chu Vấn Độ: “Cậu còn nhớ Hứa Xuyên Xuyên không? Chính là người…”
Tôi sặc nước canh, hận không thể bay qua bàn bịt miệng người nọ lại, tình cờ anh ta lại bị ngọng, nói chuyện không mạch lạc, tôi không màng đến hình tượng, nhảy dựng lên chạy đến muốn che miệng anh ta lại.
Nhưng đã quá muộn.
“Cô gái đã cởi quần của cậu.”
Tôi như hóa đá tại chỗ, những người khác cười phá lên, thằng ngốc Trần Dật kia thì trợn mắt há hốc mồm, nước trái cây từ trong miệng chảy ra, dọc theo cằm rơi tí tách xuống đất.
Cũng giống như khuôn mặt bị đánh đến nát nhừ và trái tim tan nát của tôi.
“Nhớ chứ.”
Giọng Chu Vấn Độ nhè nhẹ, mang theo mấy phần ý cười, ánh mắt dừng lại trên người tôi rất lâu, từng chữ rõ ràng như đang hành hạ dây thần kinh xấu hổ của tôi.
“Ấn tượng rất sâu.”
Cảnh tượng khiến tôi muốn chết tại chỗ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhuc-den-may-cung-phai-yeu-duong/2445188/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.