Ngày hôm sau tỉnh lại, Đạm Ngữ mới phát hiện tay mình khoát lên trước ngực Kỳ Dĩ, chân mình đặt trên đùi Kỳ Dĩ. Tư thế ngủ không tốt thì Đạm Ngữ vẫn tự giác được, nhưng không tốt tới mức này thì đã vượt quá mong chờ của cậu rồi. Thừa dịp cải trắng đại hiệp còn chưa tỉnh, Đạm Ngữ cực kỳ chột dạ mà đem cánh tay với chân nhỏ của mình vội thu hồi lại.
Cải trắng đại hiệp ngủ thực sâu, Đạm Ngữ ngầm đánh giá trong lòng. Đương nhiên cải trắng đại hiệp nghe được nói không chừng sẽ cảm thấy oan khuất, đầu sỏ gây tội căn bản đối với hành vi phạm tội ban đêm của mình không hề hay biết. Đáng tiếc Kỳ Dĩ bởi chịu đựng dằn vặt lúc ngủ say của ai đó, hoàn toàn cho Đạm Ngữ lý do đầy đủ cùng với thời gian tiến hành xây dựng ảo giác.
Nhà Kỳ Dĩ không có trưởng bối ở nhà, hai người trải qua rất dễ chịu, đói bụng nấu đồ ăn, mệt nhọc nằm thẳng cẳng trên giường, hưởng điều hòa còn có thể xem TV. Đạm Ngữ ung dung tự tại qua cả buổi sáng, buổi chiều bắt đầu ghi âm, đương nhiên là đem Kỳ Dĩ khóa bên người rồi. Hai người cứ ung dung sống với nhau ngày qua ngày như thế, mặc dù cũng không có nhiều biến cố lớn lắm nhưng cuộc sống không bị tẻ nhạt, lại còn rất năng động.