====== Về lý do Đạm Ngữ là như thế nào được Kỳ Dĩ coi trọng =======.
***
Lần đầu tiên để ý tới sự tồn tại của người kia, là vào tiết văn học đại cương của học kỳ năm 1. Thầy giáo của tiết ấy sẽ phải chọn học sinh đọc diễn cảm thơ ca hoặc là bình luận một quyển tiểu thuyết.
Hôm đó trên bảng đen một tay cầm bút kẹp phấn xinh xắn, người nọ đứng trước bục giảng, giọng đọc trầm bổng du dương.
Làm sao có người con trai nào, lại đẹp thành như vậy.
Con người xinh đẹp luôn luôn có thiên phú dẫn ánh mắt mọi người, nhưng cũng chỉa là lưu luyến về mặt thị giác mà thôi. Đối với Kỳ Dĩ mà nói, cũng chỉ là vài lần nhìn, sau đó bắt đầu tiếp tục bản phác họa trong tay.
***
Kỳ Dĩ thích phác họa, nhất là vào loại tiết học chọn lựa cả tiết này, một bên nghe thầy giáo kể chuyện xưa ba khoa chích chòe, một bên xuống tay sáng tạo ra tác phẩm, thật sự là lạc thú hiếm có thể tìm thấy trong tiết học chuyên ngành.
Nhưng mà hôm nay, Kỳ Dĩ là ở trong giọng điệu chăm chú tập trung tinh thần lại hơi mang chút đạm mạc mà hoàn thành một tay phác họa.
***
Lần thứ hai nhìn thấy, là cổng Bắc của căn tin Học Tam, người nọ ngồi xổm trước lùm cây thấp nhỏ đang cho mèo ăn, trong nháy mắt ngẩng đầu ấy, Kỳ Dĩ nhận ra đường nét ấy, rồi mang theo ký ức.
Về sau này giống như gặp nhau càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-choi-gia-lam-that-di/2252524/chuong-28.html