Ngày hôm sau Đạm Ngữ thu dọn túi sách và túi đựng máy vi tính, mang theo áo ngủ đổi thành quần áo và đồ dùng hàng ngày hai bộ, theo Kỳ Dĩ đi xuyên Bắc Kinh. (đúng kiểu bỏ nhà theo trai, ;p)
Ngày nghỉ chung quy giao thông sẽ chen chúc chút ít, hai người trước lên xe bus rồi chuyển sang tàu điện ngầm, lúc từ trạm tàu điện ngầm ra Đạm Ngữ nhìn Kỳ Dĩ bị dòng người chen chúc gây ra hình tượng mất trật tự thì cười gian: “Cậu hôm qua chen chúc như này về trường học, sáng sớm hôm nay lại như này chen về nhà, thật sự là hăng hái quá a!”
Kỳ Dĩ không nói gì. Trên xe bus, trên tàu điện ngầm, mình rốt cục là vì che chở ai có một khoảng không gian mới bị người ta chen tới chen lui a.
***
Nhà Kỳ Dĩ ở tầng 5, móc cái chìa khóa mở cửa đi vào, Đạm Ngữ phát ra tiếng ca ngợi: “Oa thao nhà cậu sạch sẽ thật nha.”
Kỳ Dĩ đóng cửa lại: “Cậu đem đồ đạc để vào phòng ngủ của tôi đi.”
Đạm Ngữ xoay người, đem túi sách cất vào trước ngực, giả vờ tư thế đề phòng mà ồn ào: “Cậu muốn làm gì ông đây?”
“Cậu ngủ phòng tôi, tôi đi phòng ba mẹ tôi ngủ,” Kỳ Dĩ thở dài, sờ đầu Đạm Ngữ một phen, “Đói bụng chưa, tôi đi tìm cái gì ăn.”
***
Đạm Ngữ vứt hành lý vào phòng ngủ Kỳ Dĩ, phong cách phòng của cải trắng đại hiệp tương đối giản đơn, trên một cái giường có một cái chăn, trước một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-choi-gia-lam-that-di/2252491/chuong-12.html