Đạm Ngữ: A Dĩ A Dĩ!
Kỳ Dĩ: làm sao vậy?
Đạm Ngữ: tắm chưa? Đi ăn!
Kỳ Dĩ: ừ, tắm rồi. 6h rưỡi gặp ở Học Tam?
Đạm Ngữ: được! Tôi thao, lại quên hỏi cậu số di động rồi! May là cậu còn biết phải lên Q!
Kỳ Dĩ: 135XXXXXXXX, đợi lát rồi tôi gọi.
Đạm Ngữ: được.
***
Kỳ Dĩ cầm di động ấn lên, trên màn hình hiện ra một chuỗi số xa lạ. Đem tên của số điện thoại ấy lưu vào trong danh bạ, Kỳ Dĩ suy nghĩ một chút, vẫn là ấn hai chữ “Đạm Ngữ”.
Lau đầu một phen, rút phần cứng di động xuống, Kỳ Dĩ cầm di động lên đi ra cửa.
***
Lúc Kỳ Dĩ đến Đạm Ngữ đang ở chỗ ngồi trong căn tin dựa vào cửa nghịch di động, vừa rồi người nào đó ở trên điện thoại của hắn đổi họ tên từ Kỳ Dĩ thành cải trắng đại hiệp rồi lại đổi thành đại hiệp đến chậm, cuối cùng lại đổi về A Dĩ.
Học Tam căn tin luôn luôn là nơi tương đối được học sinh yêu thích, ở đây tay nghề của sư phụ nấu ăn rất tốt, đồ ăn lại được cho nhiều, là nơi học sinh, bạn bè nhất là nam sinh có sức ăn lớn chọn lựa.
Đương nhiên còn có một điểm ưu thế thiên nhiên đặc biệt thuần khiết đối với Đạm Ngữ mà nói chính là, tầng ký túc xá của cậu sát vách chính là Học Tam, vào ngày mưa đều có thể không cần bung dù cũng về được.
***
“Nè, đi ăn cơm thôi.”
Đạm Ngữ ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-choi-gia-lam-that-di/2252490/chuong-11.html