Đạm Ngữ hỏi ngược lại: “Giúp thế nào?”
Kỳ Dĩ đứng dậy, lấy bút ghi âm trong ngăn kéo bàn học ra, ấn nút bắt đầu chọn ghi âm. Đợi tới khi Kỳ Dĩ duỗi người ra trước, Đạm Ngữ đã biết cậu ấy muốn giúp mình ra sao.
“Nè, cậu…” Đạm Ngữ sẽ không thừa nhận mình có chút khẩn trương.
Kỳ Dĩ đặt người trên thân cậu: “Tống đại hiệp, đêm khuya đến đây
Đạm Ngữ đưa tay ra đẩy ngực người đang chống trên thân mình, không lâu sau thì đã mệt đến hô hấp có chút trầm trọng: “Cậu…”
Kỳ Dĩ lật người qua, để Đạm Ngữ ghé vào trên người cậu: “Tống đại hiệp, ngươi*… Sắc mặt đỏ hồng hô hấp nặng nề?”
*những đoạn lời kịch để ngươi
Thao a, hỗn đản cậu cũng quá nhập tuồng đi, Đạm Ngữ ngầm phỉ báng, nhưng trong đáy mắt tràn đầy ôn nhu quyến luyến của đối phương, lại không hung ác nổi phá đi bầu không khí triền miên này.
Kỳ Dĩ đem người kéo đến rồi ôm vào đằng trước, thuận theo cổ cậu mà hôn, nhẹ nhàng mà dùng hàm răng ma sát làn da mẫn cảm trên cổ, Đạm Ngữ phải thừa nhận, cậu cũng “nhập tuồng” rồi.
Ghé vào thân thể đang trên người từ cứng ngắc trở nên thoải mái, Kỳ Dĩ thả lỏng miệng, chờ đối phương phát huy.
Đạm Ngữ lẳng lặng trầm mặc một hồi, nhìn bút ghi âm bên cạnh gối đang hiện trong lúc ghi âm, rốt cục khẽ cắn môi bắt đầu túm quần áo trên người Kỳ Dĩ.
“Tống đại hiệp hăng hái như vậy,” Kỳ Dĩ ghé vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ta-choi-gia-lam-that-di/2252511/chuong-20.html