

Văn án:
Tôi làm phương án dự phòng cho ba người đàn ông.
Người thứ nhất là thanh mai trúc mã của tôi.
Nhưng trong lòng anh ấy vẫn còn vương vấn bóng hình của bạch nguyệt quang.
Người thứ hai là Vệ Tế, ca sĩ chính của một ban nhạc khá nổi.
Ngủ với tôi xong, anh ta liền châm điếu t.h.u.ố.c rồi nói:
“Chúng ta vẫn chỉ là bạn thôi mà~”
Người thứ ba là Phương Kì, sếp của tôi.
Anh ta lạnh lùng cảnh cáo:
“Đừng mơ tưởng nữa. Tôi chỉ kết hôn với người có môn đăng hộ đối.”
Mãi cho đến khi mẹ tôi giục tôi đi xem mắt.
Thanh mai trúc mã lấy sổ hộ khẩu ra.
Vệ Tế thì nói: “Anh thật sự không rời khỏi em được nữa rồi.”
Phương Kì thì đưa cho tôi chiếc nhẫn kim cương to bằng quả trứng bồ câu.
Khoan đã.
Ban đầu không phải nói rõ ràng chỉ là chơi bời thôi sao?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.