Chương 7
Mấy ngày sau đó, tôi thu dọn hết đồ đạc trong nhà, cái nào vứt được thì vứt.
Tôi đã chốt căn hộ mới để thuê.
Nhanh gọn dứt khoát dọn ra ngoài.
Chìa khóa thì để lại trong nhà cũ.
Vừa đi ra, tôi nhận được tin nhắn của Tạ Tầm:
Công việc hơi rắc rối.
Có lẽ phải vài ngày nữa tôi mới về được.
Tiếu Tiếu, anh đã thuê dì tới nấu ăn cho em.
Mấy hôm nay em lại ăn đồ ngoài đúng không? Tôi trả lời:
Không cần đâu, em dọn ra ngoài rồi.
Anh đang giúp Diệp Vân Hiểu chạy thủ tục phải không?
Tôi còn tốt bụng nhắc anh ta:
Nếu hai người quay lại, nhớ giữ khoảng cách với các cô gái khác.
Vừa gửi xong, cuộc gọi thoại bật lên.
Tôi ngắt.
Tạ Tầm gọi lại.
Tôi lại ngắt.
Anh ta lại gọi.
Tôi tiếp tục ngắt.
Rồi anh ta không gọi nữa.
Em biết rồi à.
Chậm nhất bốn ngày, anh sẽ về giải thích với em.
Lý trí.
Sạch sẽ gọn gàng như một người trưởng thành khéo léo.
Đó chính là Tạ Tầm.
Tôi không trả lời nữa.
…
Đi làm trình bày công việc với Phương Kì.
Thỉnh thoảng anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt rất sâu, như đang do dự điều gì đó.
Tôi không hiểu, cũng lười quan tâm.
Tôi vẫn đi làm về như bình thường, mặt dày như trước.
Một hôm tan ca, tôi chuẩn bị xuống tàu điện ngầm về nhà.
Đi ra khỏi thang máy thì chạm mặt Phương Kì.
Tôi chào:
“Chào Phương tổng.”
Anh ấy gật đầu, rồi đi ra cửa cùng tôi.
“Tối nay anh không lái xe sao?”
“Có lái.”
Anh nói: “Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ba-deu-yeu-toi/4861320/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.