Chương 11
Tôi cúi đầu.
Là tin nhắn Vệ Tế:
Dậy chưa? Lúc anh ra ngoài, dưới lầu gặp đại cữu ca rồi~
Anh còn chào anh ấy nữa.
“…”
Đại cữu ca?
Đúng là biết tự tô vàng lên mặt.
Tôi tắt màn hình:
“Vào đi.”
…
Tạ Tầm đi theo tôi vào nhà.
Anh không nói một lời, mà đặt hộp giữ nhiệt lên bàn ăn rồi mở ra.
Rửa tay xong, anh thử nhiệt độ:
“Vẫn còn nóng, ăn đi.”
Tôi ngồi xuống, vừa ăn bữa sáng anh nấu, anh lại giống một cái robot làm việc theo lập trình cầm giỏ quần áo bẩn trong nhà tắm mang đi giặt.
Tách riêng từng loại.
Phần thì bỏ vào máy, phần thì đem vào chậu giặt tay.
“Dùng nước giặt ở đâu?”
Giọng anh rất bình tĩnh.
“Tủ dưới bồn rửa tay.”
Tạ Tầm cúi xuống lấy:
“Loại này không được… Quần áo mặc sát người và áo khoác phải dùng nước giặt khác nhau.”
Anh dừng một chút, rồi nói tiếp:
“Để lần sau anh mang đến cho em.”
Tôi c.ắ.n bánh bao, ậm ừ cho có.
Anh xắn tay áo, rửa sạch tay rồi tiếp tục giặt đồ.
Ăn xong, tôi theo phản xạ nhìn sang Tạ Tầm.
Anh quay lưng về phía tôi.
Gương soi phản chiếu khuôn mặt hơi mệt mỏi của anh.
Mái tóc rũ xuống, hàng mi dài tạo một mảng bóng nhỏ dưới mắt thâm quầng.
Cả người toát ra một vẻ nhẫn nhịn và u uất.
Tôi nhìn chằm chằm.
Mi anh khẽ run.
Động tác trên tay ngừng lại một giây, rồi lại tiếp tục.
Giống hệt tôi hồi nhỏ sau khi bị mẹ mắng một trận, quyết tâm biến mình thành cỗ máy học tập lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ba-deu-yeu-toi/4861324/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.