Chương 10
Khoảng cách gần quá.
Nhưng tôi không tránh.
Đôi môi mềm khẽ chạm nhau.
Qua bờ vai Phương Kì tôi thấy Tạ Tầm quay lại.
…
Không phải tôi cố tình.
Tôi thật sự không để tâm đến mức đó.
Nếu chỉ sống một đời, vậy việc dành thời gian vào thứ tổn thương mình đúng là quá lãng phí.
Vui vẻ vẫn tốt hơn.
Tôi chỉ muốn sống theo ý mình.
…
Tôi còn chưa kịp nhìn rõ nét mặt Tạ Tầm.
Anh ấy đã quay lưng.
Lại rời đi lần nữa.
…
Vệ Tế đứng dưới tán cây, nghịch chiếc bật lửa trong tay.
Anh ngẩng đầu, nhìn lên tầng nhà tôi.
Có chút bực bội.
Rõ ràng anh ta đã tỏ ra biết điều lắm rồi.
Vậy mà hai người kia còn lì lợm không chịu đi.
Đúng là không biết xấu hổ.
Tiễn Phương Kì xong, tôi cày game suốt cả buổi chiều.
Tối đến tự làm vài món xào nhỏ, tay nghề càng lúc càng khá.
Tôi từ phòng tắm bước ra, vừa đi vừa ngâm nga, tâm trạng rất tốt.
Mở điện thoại mới thấy tin nhắn của Vệ Tế:
Anh đặt bánh kem cho em rồi.
Shipper sắp tới.
Tắm xong còn có bánh ăn.
Tâm trạng càng tốt hơn.
Tôi gửi cho anh ta một icon cười.
Anh ta không trả lời.
Có tiếng gõ cửa.
Tôi nhìn ra ngoài.
Shipper mặc đồng phục vàng, xách theo một chiếc bánh nhỏ.
Tôi mở cửa.
“Món quà tặng kèm hoạt động tiêu hoá sau bữa ăn đây~”
Giọng điệu đặc trưng, lười nhác lại khêu gợi, đuôi câu kéo dài.
Vệ Tế nhìn tôi chằm chằm, đôi mắt đào hoa cong cong.
Tôi nói: “Mẹ nó.”
“Đừng mà~”
Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-ba-deu-yeu-toi/4861323/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.