Sáng nào cũng như sáng nào Lộc Hàm đều dậy rất sớm để đi tập thể dục quanh công viên, hôm nay trời có vẻ rất đẹp và mát mẻ lạ thường có lẽ là do tác động của trận bão hôm qua. Trong lúc anh đang chậy quanh bờ sông thì đột nhiên từ xa một cô gái tóc ngắn màu hạt dẻ hốt hoảng chạy đến lao vào người anh khiến anh té nhào xuống sông, nhưng cô gái cũng không thèm để ý mà chậy vụt mất, thế là anh bơi nhanh vào bờ, leo lên rồi chậy thật nhanh theo cô gái. «Nè cô kia đứng lại cho tôi,nếu như cô mà còn chạy nữa thì tôi sẽ báo với cảnh sát cô cố ý giết người »
Cô gái đứng lại, xoay người nói: « Anh có giỏi thì báo đi tôi trả sợ..lêu lêu..hôm nay chỉ chơi đùa tới đây thôi, tạm biệt» « Cô..haiz thôi bỏ đi coi như mình gặp xui vậy, về nhà thôi» Về tới nhà: «Thưa ba mẹ con mới về» «Về rồi à, sao mà người ướt thế này?» «Không có gì, chỉ là lúc đang chạy bộ thì bị một con chó lao tới đẩy xuống sông» «Haiz.. Chó nhà ai mà lại lộng hành đến vậy, đúng là không có phép tắc gì cả» «Được rồi được rồi, mẹ mau vô nấu ăn đi con đói chết rồi, không ăn đồ mẹ nấu con sẽ chết mất» «Cái thằng này, chỉ được cái dẻo miệng»