Hai tuần sau cô được xuất viện.
« Em đứng yên ở đây nha anh đi đóng tiền viện phí rồi quay lại » anh nhẹ nhàng nói chuyện với cô.
«... » cô vẫn lạnh lùng im lặng.
Một lúc sau anh quay lại thì không thấy cô đâu, anh giật mình nhìn xung quanh rồi thấy cô đang Lên xe của Bân liền đen mặt chạy đến vác cô lên vai.
« Anh làm gì vậy? Bỏ tôi xuống » cô tức giận đánh vào người anh vài cái.
« Anh mau bỏ cô ấy xuống » Bân hơi tức giận nắm tay áo của anh.
« Đây là chuyện của vợ chồng tôi không cần cậu lo » anh hất tay Bân ra đi hướng về xe mình về nhà.
[...]
« Về tới nhà rồi anh mau bỏ tôi xuống, anh tính vác tôi đến chừng nào? » cô tức giận đá vào chỗ đó của anh khiến anh đau điếng bỏ cô xuống.
« Hứ biết điều đấy » anh cười nhẹ đi lên lầu còn anh đứng đó ôm thằng nhỏ bị cô đá đau điếng nằm xuống đất.
« A...em được lắm... » anh tức giận chỉ tay vào người cô.
*lè* cô đứng trên lầu lè lưỡi chế giễu anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-yeu-em-nen-muon-co-em/1829718/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.