Ngày hôm sau cô tỉnh lại cảm thấy cả người đau nhức nên đi vận động một chút thì thấy anh và Trần Nhã lôi lôi kéo kéo sau vườn cô buồn rầu đi vào phòng.
Một hồi sau anh vô phòng thấy cô đang đọc sách liền vui mừng hớn hở chạy lại chỗ cô
« Tỉnh rồi sao? Nếu đói thì xuống ăn cơm đi tớ đi học trước tối về nói chuyện với cậu! À tớ xin nghỉ phép rồi mấy ngày này cậu cứ ở nhà nghỉ đi »
« Ừm » cô lạnh lùng trả lời
« Vậy mình đi đây, tạm biệt »
Nói xong anh vẫy tay đi học thấy anh đi khỏi cô thở dài lên ban công hóng gió một lát thì Trần Nhã đi lên kiếm cô nhưng bị bảo vệ chặn lại nên la hét ầm ĩ khiến cô phải đi đến cho cô ta lên.
« Nói đi kiếm tôi có việc gì? » Linh Nhi nói
« Chẳng có gì chỉ là muốn cô tránh xa Lộc Hàm thôi »
« Tại sao tôi phải nghe lời cô »
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-yeu-em-nen-muon-co-em/1829698/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.