Sáng sớm hôm sau cô trở mình đau đớn bước xuống giường đi vào nhà tắm..
« A...khốn nạn...hành mình cả đêm còn chưa đủ mà còn dám sai mình làm việc nhà? »
Cô tức giận nhìn tờ giấy dán trên gương mà giật xuống xé nát dục vào thùng rác...
« Nhưng mà cũng tốt...mình có thể kiếm được một số manh mối nào đó từ căn nhà này... »
Cô đứng đờ người suy nghĩ một lúc rồi vui vẻ hớn hở tắm rửa sạch sẽ rồi tiến hành kế hoạch... lục đồ...
« Sao không có ta?...Chỗ này cũng không có...chỗ kia cũng không có?...Có khi nào có căn cứ bí mật không?... »
Cô lục lọi hết cả căn biệt thự nhưng không có bèn đi lại gần tường gõ tìm kiếm xem còn lối đi bí mật nào không...Cô gõ hết tất cả các ngóc ngách trong nhà đều không có động tĩnh...chỉ còn bức tường phía cuối hành lang...cô đi gần lại nó...gần lại...gần lại...cô tính đưa tay lên gõ thì điện thoại lại reo....
« Alo Bân? Có chuyện gì vậy? »
[ Chúng ta gặp nhau đi anh có chuyện quan trọng cần nói ]
«...»
[ Quán cũ ]
«... »
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boi-vi-yeu-em-nen-muon-co-em/1829730/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.