Trong phòng: Ngô Hàn bước đến rương tủ, lấy ra một lọ hương màu trắng ngà: - Lâm Hải, cái này tặng cho em. Lâm Hải khẽ ngẩng lên: - Tặng cho em?Ngô Hàn đặt trong lòng bàn tay của Lâm Hải, nhỏ giọng: - Là... hương tình. Lâm Hải rụt tay lại, bám lên tấm khăn đang bọc lấy đứa nhỏ: - Hàn.. anh đùa sao?. Em cần thứ đó để làm gì?
Đây là hương tình đặc biệt, do chính tay ta và Mộc Trà đã mất rất nhiều thời gian ngẫm dược mới làm được, nó chỉ có tác dụng với những người đã mất đi tuyến thể như em., khi ngửi được hương này, phần tuyến thể trống sẽ dần được lấp đầy, tạo thành những cơn kích tình mãnh liệt giống hệt như các Omega khác. Lâm Hải mặt khẽ nhíu lại, đẩy ra.- Cảm ơn anh, Hàn, nhưng em thực sự không cần thứ này. Ngô Hàn ngồi xuống bên cạnh, đỡ lấy tên nhóc đang say sưa ngủ, đặt xuống nôi. Chân thành nắm lấy một bàn tay của Lâm Hải.
Ngoài phòng: Nắm tay! Trời ơi! Hai kẻ đó nắm tay nhau! Leo nghiến răng ken két. Lix cũng tức đến độ siết cả tay lại, Giữa hai kẻ Alpha bỗng nhiên sặc mùi thuốc súng. - Ta sẽ đem tên Lâm Hải kia đầy ra bãi đá! - Người không nhìn thấy sao? Là chính Ngô Hàn chủ động nắm tay Lâm Hải của ta! - Ai cho phép ngươi được gọi thẳng tên Ngô Hàn? - Người dám nói sẽ đem Lâm Hải đầy ra bãi đá? - Grừ!!!!!! -