Lâu đài Vòm.
Hàn vừa được đưa về tới dãy phòng phía Nam quen thuộc,
Cũng đã ngủ say thiếp lẫn trong mùi ca cao nồng nàn, ấm đượm.
Dẫu có thể hiện sự chống đối lạnh nhạt bên ngoài, nhưng rút cuộc một Omega đã được đánh dấu, vĩnh viễn không có cách nào quên đi hay rời bỏ Alpha của mình.
Leo nhẹ tay đặt người xuống chiếc nệm bông êm ái, chỉ sợ sẽ đánh thức.
Hàn theo bản năng mà túm chặt lấy một vạt áo, không rời, khiến Leo phải hơi khom người, ngón tay đã muốn gỡ ra, cuối cùng lại mỉm cười sủng nịnh mà cởi luôn chiếc áo khoác ấy, phủ lên người Hàn.
Lix đứng phía ngoài cửa, vẻ mặt pha chút sửng sốt.
Nếu là một kẻ bồi giường trước đây, dù có là Ely, Alpha nữ có vẻ đẹp vừa mắt với Leo nhất, Lix cũng chưa từng thấy qua cảnh này.
Đồ đạc của Tam Vương Tước, đâu phải muốn động là động, muốn co kéo liền co?
Chỉ cần vượt qua phép tắc một chút, thì đừng có nói tới cầu sủng, bị vứt thẳng tay ra ngoài cửa cũng chẳng hiếm gì.
- --------
Một căn phòng nhỏ nơi gác kín,
Từng đám dây leo rũ tuyết vương làn xanh run rẩy bám lên khung cửa.
Nơi tách biệt này, không ai được phép lui vào nếu chưa được chuẩn lệnh.
Leo ra hiệu cho Lix ngồi xuống đối diện.
Hơi nóng ấm từ tách café nhẹ nhàng tỏa ra, tan rớt trong không khí lạnh giá thành từng chùm nhỏ, phả lên thành cửa kính nhìn ra ngoài.
Người đối mặt nhau, đã không còn là chủ tớ.
Nơi này, là căn phòng thủa nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-no-le/750836/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.