Truyện 8, chương 3: Chết
Chiếc xe lao đi một đoạn xa, cuốn tới bụi cát bay mù mịt phía sau.
Người quản trại và quản nô mới dám thôi cúi đầu, ngẩng lên nhìn nhau, nhiều chuyện vài câu.
Đã nghe đồn rất nhiều về vị Alpha họ Ngô này, nào thì hiếm nghe thấy tiếng nói, nào thì lại lạnh lẽo hơn cả tuyết. Hôm nay gặp đúng là rợn người, một lời nói ra cũng phát run.
- Cũng hơi tiếc cho thằng bé kia, rơi vào tay... không biết còn quay trở lại đây được nữa không?
- Mấy Alpha đó đúng là kinh tởm, năm ngoái cũng có một đứa bằng như thế bị đưa đi, khi về, máu nơi đấy chảy không cầm được, kiệt sức mà chết.
Người quản nô hơi nhỏ giọng lại:
- Nghe nói, số nô lệ đưa đến biệt phủ họ Ngô... hầu như không ai còn sống mà trở ra?
Quản trại là một người đã gần 60 tuổi, vẻ mặt gian xảo vỗ lên đầu tên quản nô trẻ tuổi:
- Câm cái mồm lại, hay là muốn cút?
Tên quản nô vuốt cái roi tình, ba phần thương cảm lập tức bay sạch.
Ở đây, lệnh của Alpha là tuyệt đối, càng không nói tới Alpha là chủ của mình.
Tất cả bọn họ, có miếng cơm ăn nước uống, nuôi một đại gia đình Beta cũng đều nhờ vào cái roi này luyện người.
Nếu như không kiếm được thật nhiều tiền cho ông chủ, như tên chủ cũ Ba sọ ngày xưa, liền bị đầy ra bãi đãi vàng làm nô lệ. Chết cóng trên công trường đầy tuyết, so với cái chết vì đói khát hay bị hành hạ tra tấn trên giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-no-le/750821/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.