Hơn hai tháng sau.
Chuyển mùa.
Tuyết rơi đầy bên khung cửa khu vườn sau của tòa thống lĩnh.
Lâm Hải giương đôi mắt vô hồn nhìn từng cụm tuyết rơi, mặc cho người hầu đốt ấm lên lò sưởi, chỉnh lại nhiệt độ phòng, ra vào đều như không nghe, không nhìn thấy.
Ngô Hàn nhận tội, Lâm Hải bỗng chốc chỉ là một kẻ bị sai khiến ép buộc, liền được chuyển từ khu biệt giam lên tới đây.
Nhưng dù có nhận được sự chăm sóc và những loại thuốc tốt nhất, Lâm Hải tỉnh từ lâu, vẫn mơ màng như thế.
Chất độc ngày ấy như xuyên thấu vào mọi ngóc ngách trong da thịt, không lấy được mạng cậu.
Nhưng cái tin Ngô Hàn đã chết.
Lại cũng coi như sống cũng như không.
Miễn cưỡng tồn tại như thế này.. cũng chỉ vì một ngày mong gặp lại hai đứa con đổi mạng sinh ra.
- -------
Một đoạn thời gian trước,
Ngày Lâm Hải tỉnh lại.
Mùi kẹo ngọt quẩn quanh đầy bên người.
Sợ hãi kéo giật từ mộng tỉnh.
Suốt bao nhiêu năm như thế không thể nào quên cho nổi. Vậy nhưng khi tỉnh lại rồi, hóa ra, mùi hương ấy lại không phải là mơ!.
Gương mặt dẫu đã thay đổi theo năm tháng, thế nhưng đường viền từng nét một lại không hề có chút gì quên đi được!
Là kẻ ấy!
Kẻ đã phóng kết gieo giống, " tặng " cho cậu một cặp song sinh.
Cũng chính là kẻ khiến cậu hứng roi tình quật nát bả vai, miệng bị cạy mở toàn những máu...
Lix ghé sát bên giường, gương mặt chẳng mấy khi biểu cảm giờ đây lại vẽ nên một vẻ vui sướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-no-le/750831/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.