Nó có một cái tên rất hay và rất kiêu sa, Trịnh Lâm Thiên Băng. Hiện nó mười bảy tuổi, mười bảy bẻ gãy sừng trâu. Mặc dù nó không có bẻ gãy được sừng trâu nhưng chí ít cũng bẻ gãy được một đống đồ ăn. Nó học giỏi khỏi phải nói, hơn nữa còn dễ thương và cực kì cá tính. Dễ hòa đồng. Nổi tiếng là siêu quậy bên Mĩ. Là chị hai tại trường học King and Queen, luôn dẫn đầu top về thành tích học tập cũng như những người được hiệu trưởng “ mời ” lên phòng “ ăn bánh, uống nước chè thường xuyên nhất ”. Là con gái độc nhất của nhà tài phiệt Trịnh Lâm Thiên Vĩ. Giỏi cả võ mồm lẫn võ tay chân. Đai đen karate, judo, taekwondo.
Phù, với gia thế cùng xuất thân khủng bố như thế, nào ai dám động tới nó. Người ta chỉ dám dùng ánh mắt ngưỡng mộ của mình để nhìn nó từ xa. Chẳng ai dám thân thiết với nó quá, một phần cũng nghĩ mình không xứng để đi cùng nó, trừ một số thành phần thấy người sang bắt quàng làm họ ra.
Nó được phân công học lớp 12a1. Cái lớp này phải nói là siêu quậy nhất nhì trường. Được cái là lớp này có ông thầy giáo đẹp trai. Nó rất thích ngắm ổng. Ổng nhiều lần được ngắm nên cũng hay để ý tới nó. Thế là câu chuyện tình yêu bắt đầu.