Xuyên không là một thể loại khá phổ biến trong tiểu thuyết hay đam mỹ. Người khác xuyên qua cho dù không phải nhân vật chính, vai phụ, nhân viên phản diện, kém nhất cũng là pháo hôi người qua đường. Lâm Sơ Dương một chốc xuyên qua lại thành thứ thân cận với nam chính nhất, thoải mái nhất, trơn tuồn tuột-áo lót. Lâm Sơ Dương ăn mì tôm rồi sặc chết vào trong một quyển tiểu thuyết, đi kèm một hệ thống. Người khác xuyên chí ít không phải đại Boss thì cũng là áo hôi, nhưng Lâm Sơ Dương lại xuyên thành áo lót, cái áo này là di vật của mẹ Mạc Trạch để lại, là một pháp khí bảo vệ rất quý.
Lâm Sơ Dương nghe lời hệ thống muốn đi thu thập hậu cung cho nam chính ai dè nam chính là trọng sinh mà lúc cuối là chết vào tay của đám í nên Dương không tin ai hết. Với thân phận áo lót nên rất khổ, phép thuật cái gì mà đã không giết được người lại còn làm áo biến mất. Về sau Lâm Sơ Dương hóa được hình người, mà nam chính phát hiện cứ Lâm Sơ Dương xuất hiện là áo lót anh mất làm nam chính còn nghĩ là anh lấy áo lót của hắn. Sống trong thân phận áo lót của nam chính, Lâm Sơ Dương gặp nhiều khó khăn, anh phải đối mặt thế nào?