Mộc Mộc, một cô gái có số phận không tốt. Bố mất, mẹ bị buộc tội giết người phải ngồi tù, cô gái 16 tuổi ấy mang theo ý nghĩ không biết gọi là điên rồ hay ngu ngốc nữa, đó là ngồi tù thay mẹ. Vì để có chi phí cho luật sư và tạo chứng cứ ngoại phạm thay mẹ, cô đành đi đàn piano cho quán bar Lạc Nhật. Và đã là bar thì cái việc họ nghe được cô đàn hay không đó không quan trọng, họ thích chọc ghẹo cô. Cô kiên trì ở lại đàn vì cô cần 2 thứ: số tiền 5 vạn và người đàn ông cô sẽ "bán" đi đêm đầu tiên.
Từ khi bắt đầu làm ở đây cô đã chú ý anh, một người luôn âm thầm uống rượu trong góc phòng, và cũng là người duy nhất chú ý tiếng đàn của cô. Ngày cuối cùng, cô đã ra giá 5 vạn đêm đầu tiên của mình cho anh. Đáng lẽ xong đêm đó có thể đường ai nấy đi, nhưng anh lại nói "Làm bạn gái anh nhé?". Cô đã khóc. Cô không thể nói, chỉ có thể dùng khẩu hình miệng truyền đạt lại với anh 5 chữ "chờ khi chúng ta gặp lại".
Sau khi hết án, cô ấy đi khắp nơi để tìm người con trai có mang tên "Trác". Cô chỉ biết bám víu vào dấu hiệu duy nhất ấy, dù đúng hay sai. Và trong một lần vào quân đội để đàn, cô đã gặp người con trai đó, mặc trên người bộ quân phục cứng cáp. Đó là người con trai ấm áp giống như cảm giác đêm đó cô không thể quên. Cô cực lực theo đuổi anh, dùng tất cả những ngôn từ mình có thể diễn tả trên trang giấy. Cuộc đối thoại của hai người luôn luôn chìm trong im lặng vì cô không thể nói. Nhưng anh vẫn kiên nhẫn đợi cô. Câu chuyện sẽ rất ngọt nếu chỉ dừng ở đấy, nhưng mọi thứ đã đảo lộn khi người em song sinh của anh ấy trở về...
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.