Không chỉ đề cập đến tình yêu, cuốn tiểu thuyết còn là bài ca đẹp về tình thân, tình bằng hữu, tình anh em trong những giây phút sống chết có nhau khi hắc bạch phân tranh. An Dĩ Phong – nam chính trong truyện, đại ca của giới xã hội đen nhưng luôn nhận mình là người tốt bởi lẽ chưa bao giờ làm gì trái tín ngưỡng của bản thân. Một chàng trai sống trong giang hồ, lăn lộn từ đáy bùn, kiêu căng ương ngạnh nhưng lúc nào cũng phong độ, dám làm dám chịu.
Tư Đồ Thuần - nữ chính trong truyện, là hiện thân của ánh sáng, con gái của cảnh sát trưởng, hồn nhiên và lạc quan. Thế nhưng, khi khoác lên mình bộ quân phục lại rất có khí chất, luôn luôn tin ở chính nghĩa. Ngày họ gặp nhau là vừa sau cơn mưa, anh chờ đợi cầu vồng mà không thấy, lại xuất hiện một cô gái trong lành như cầu vồng trong thế giới u ám của anh. Lần đầu anh gặp Tư Đồ Thuần, cô liều mạng đuổi theo xe anh chỉ để trả lại cái ví anh đánh rơi. Lần thứ hai anh thấy cô bị lừa mất mấy trăm, anh còn thầm cười cô ngốc nghếch. Cùng ngày hôm đó, lần thứ ba anh gặp cô, anh nhịn không được đùa giỡn cô một chút. Lần thứ tư, anh vào thẳng vấn đề: “Anh tuy có chút hư hỏng, nhưng bản tính lương thiện. Mặt mũi tuy không ưa nhìn, nhưng nội tâm phong phú… Dù sao em cũng chưa có bạn trai vậy tạm chấp nhận anh đi”.
Nhưng liệu rồi tình yêu của họ có được đền đáp? Cô là bạch còn anh là hắc, họ trái ngược nhau vậy liệu tình yêu giữa một nữ cảnh sát với một đại ca xã hội đen có thể vượt qua rào cản định kiến của xã hội và những người thân xung quanh họ để đơm hoa kết trái?