Khu chợ ồn ào, Tư Đồ Thuần quần áo sạch sẽ đứng ở sạp hàng đầy mùi tanh hôi. Cho dù cô cùng nơi hỗn độn này không hề phù hợp, nhưng vẫn hấp dẫn ánh mắt An Dĩ Phong. Tóm lại, trong dòng người chật chội, An Dĩ Phong tình cờ liếc qua một cái liền nhận ra Tư Đồ Thuần.
Hắn để mấy tên thủ hạ đứng một bên, tự mình đi qua, cười với Tư Đồ Thuần đang đứng cạnh sạp hàng: “Hi! Nhìn không ra em còn rảnh rỗi như vậy, còn có thời gian làm việc này.”
“......”
Cô giống như không nghe thấy, tiếp tục làm việc của mình, chính là cố tình dùng tay khuấy vào thùng cá đầy nước, làm bắn vào người hắn.
“Để anh giúp em.” Hắn vươn tay đỡ lấy chiếc thùng, cô không nói không rằng buông tay.
Hắn bất ngờ còn không kịp dùng sức đỡ, cũng may phản ứng nhanh, chật vật ôm lấy.
Khi ngẩng mặt cô đã nghe thấy người bán cá hỏi: “Là bạn trai cô sao?”
“Có phải đang theo đuổi cô? Đẹp trai lắm!”
“Đúng vậy! Đúng vậy!” Mấy cô gái bên cạnh tỏ vẻ đồng ý.
Cô nghiêm mặt trả lời: “Là nghi phạm giết người.”
Sau vài giây im lặng ngắn ngủi, đám người biến mất.
Cô cầm lấy cảnh phục mặc vào, hờ hững bước qua hắn.
“Em rốt cuộc đến bao giờ mới để mắt đến anh? Tiểu Thuần ...” Hai chữ cuối cùng hắn cố ý gọi ra thực buồn nôn.
“Phòng lấy khẩu cung!”
...
Vài ngày sau, hắn tình cờ đi qua cục cảnh sát, nhớ tới lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lang-cong-hon/2397665/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.