Đầu tháng ba, đạp thanh chơi diều ở ngoại ô. Ngày này, bất luận hoàng thân quốc thích hay bá tánh bình dân, đều dìu già dắt trẻ đến dã ngoại du xuân. Phong Phân cũng là một thành viên trong đám người.
Phong Triệt là Thái Phó vừa từ quan được vài hôm muốn cùng con gái về quê để an hưởng tuổi già. Hôm nay cha nàng cùng một lão tiên sinh đánh cờ trông lúc chơi cờ một thanh niên tuấn tú xuất hiện thì ra hắn là con trai của lão tiên sinh kia tên Long An Khác. Hắn là Thái Tử Ký Vương khi còn bé Ký Vương cũng hoạt bát cởi mở, cũng không biết vì sao, khi hắn tám tuổi đột nhiên trở nên lạnh lùng bất thường, không thích thân cận với người khác, lại hỉ nộ vô thường, khiến cho hạ nhân theo hầu bên cạnh cả ngày nơm nớp lo sợ ,đến giờ hắn vẫn giữ mình như ngọc chưa chịu có nương tử khiến cha hắn vô cùng lo lắng.
Điều làm cho hai cha con Phong Triệt cả kinh là hắn mở lời muốn đưa tiễn cha con nàng. Hắn không hiểu vì sao lại có tình cảm đặc biệt với nàng. Trên đường đưa tiễn mỗi cử chỉ của nàng cũng đều làm cho hắn xao xuyến. Liệu hắn phải làm gì để giữ nàng lại đây.